VIÊN UỐNG COLLAGEN SẮC NGỌC KHANG (HỘP 120 VIÊN)
680,000 đ
Ngày đăng: 08:37 AM, 28/11/2017 - Lượt xem: 5.4k
VÒNG XOÁY – BÁNH XE CUỘC ĐỜI
Nguyên lý thực hiện rất đơn giản. Chúng ta có một vòng tròn chia thành 6-8 lĩnh vực mà chúng ta lựa chọn là quan trọng nhất và được chia theo mức độ từ 1-10 (với 1 là không hài lòng và 10 là hoàn toàn hài lòng). Thông thường các lĩnh vực quan trọng của tất cả mọi người sẽ là:
Tuy nhiên bạn hãy tự chọn cho mình những lĩnh vực mà mình tự cho là quan trọng nhất, không cần phải làm theo chính xác hướng dẫn ở đây. Nào, bây giờ bạn hãy bắt tay vào thực hiện bài tập này theo các bước sau:
Cuộc sống của mỗi người chúng ta đang ngày càng trở nên nhanh dần đều – như một vòng quay của chiếc bánh xe cuộc đời. Nó hối hã lắm, sẵn sàng cuốn lấy và nghiền nát đi đôi chân của những kẻ chậm chạp, không bắt kịp tốc độ của vòng xoáy cuộc đời.
Ta cứ chạy, chạy mãi, chạy để đuổi theo danh lợi, tiền tài, địa vị cao trong xã hội. Chạy vì những ngôi nhà cao tầng, những chiếc xe hơi hào nhoáng, những bộ cánh xa xỉ, hay trên hết vì một cái ghế vững chắc nơi công sở. Nhưng không hẳn chúng ta đang chạy vì những ham muốn ấy mà chỉ đơn giản ta bị vòng xoáy cuộc đời cuốn ta vào. Nếu ta đứng lại ta sẽ bị đè bẹp, không có địa vị xã hội, không thể mưu sinh. Ta làm tất cả chỉ vì ta muốn sống và sống tốt hơn.
Có khi nào chúng ta cảm thấy mỏi mệt chưa ? Chắc là rất mỏi mệt đúng không, cứ chạy mãi, chạy mãi trong một vòng tròn mà không tìm thấy lối ra, không biết mục tiêu của mình ở đâu, cứ chạy và chạy đến khi không còn sức khỏe nữa thì ta nằm lại trong cái vòng xoáy đó. Ta cứ trong cái vòng lẩn quẩn của Sinh – Lão – Bệnh – Tử. Từ hạt cát thành con người rồi lại trở về với cát bụi.
“Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu”
Bùi Minh Quốc
Đúng là ta đã lướt qua nhau quá nhiều, không chỉ đơn thuần ta hiểu chữ “nhau” là giữa người với người mà còn cả những cảnh vật xung quanh, những ngọn cỏ, cành cây, những giọt sương sớm trên cành hoa tươi. Bước chân ta lơ đãng lắm, ta mất đi mà ta còn chẳng ngờ. Có khi nào ta đặt câu hỏi rằng tại sao chiếc bánh xe cuộc đời ấy lăn bánh mỗi lúc một nhanh không ? 7 tỷ con người trên thế giới này cùng đẩy chiếc bánh xe ấy, cùng tạo nên cơn lốc cho vòng xoáy cuộc đời, ai cũng cố để mình trở nên nhanh nhất để không bị tuột lại, để lên phía cao nhất. Từng người, từng người một sẽ làm cho vòng xoáy đó ngày càng dữ dội, bánh xe ấy lăn càng lúc càng nhanh theo một quy luật tất yếu của vật lý.
Tại sao chúng ta không sống chậm lại một ít, chỉ một ít thôi. Để làm chi? Để lòng ta thanh thản hơn, để ta không phải nuối tiếc khi bỏ qua những điều nhỏ nhặt xung quanh mình…và trên hết để cho vòng xoáy – chiếc bánh xe vô hồn vô cảm kia có thể chậm lại một ít, để nó không biến con người thành những kẻ vô tâm, vô cảm. Để ta không vì vội mà dẫm đạp lên nhau, để sáng nào ta cũng có thể nghe tiếng chim hót với tiếng nước chảy róc rách của hồ cá cảnh, chứ không phải tiếng điện thoại, tiếng báo e-mail công việc, tiếng trách móc của sếp vang vảng trong chiếc điện thoại.
Hãy thử một ngày nào đó bạn bỏ hết tất cả những công việc thường ngày, những việc khiến bạn mệt mỏi, dành ra chút ít thời gian để ngồi lại để nghe một bài nhạc không lời nhẹ nhàng, bước thật chậm trong một khu vườn, ngồi xuống cạnh một bụi cây, một chậu hoa nào đó, thưởng thức vẻ đẹp của nó một cách trọn vẹn nhất.Có thể vẫn là chậu hoa đó, vẫn là bài hát đó nhưng ta sẽ có cảm nhận rất khác…
Nguyễn Tấn Vũ
1900 0126
0902 202727